Tôi không biết mình đã sai ở đâu hay ngay từ đầu, khi tôi cãi lời bố mẹ để bước vào cuộc hôn nhân này đã là một sai lầm của cuộc đời tôi.
Tôi lận đận tình duyên, ngoài 30 tuổi mới gặp được người có cảm tình nhưng anh lại là người đã từng đổ vỡ trong hôn nhân, có một đứa con gái với vợ cũ. Nhiều đêm đắn đo suy nghĩ, tôi quyết định nghe theo tiếng gọi của trái tim, đồng ý làm vợ anh mặc cho nhiều người thân trong gia đình tỏ ý ngăn cản.
Cứ ngỡ duyên muộn nhưng sẽ được hạnh phúc, tôi nào ngờ, đó lại là khởi đầu cho chuỗi ngày sống mệt mỏi, bế tắc với cuộc hôn nhân giả dối ngay từ khi bắt đầu.
Lúc mới quen, tôi thấy chồng hiền lành, ít nói. Vậy mà sau khi cưới, anh ta lộ rõ bản chất là một kẻ ăn chơi, nhậu nhẹt tối ngày. Thậm chí tôi còn sốc khi biết sự thật chính vì chơi bời nợ nần nên anh ta mới bị vợ bỏ chứ không phải là vợ chồng ly hôn vì vợ cũ anh ta ngoại tình như lời anh ta nói.
Song vì lúc biết sự thật cũng là lúc tôi phát hiện mình có thai nên đành nuốt nước mắt vào trong, cho chồng một cơ hội để anh ta sửa đổi. Nhưng từ đó đến nay, chồng vẫn tật nào chứng nấy, khiến tôi vô cùng mệt mỏi.
Chồng đã vậy, mẹ chồng tôi còn đáng sợ hơn. Lúc mới về ra mắt, mẹ chồng tỏ ra rất quý tôi. Nhưng từ lúc chính thức về chung một nhà, bà liền thể hiện là một bà mẹ chồng khó tính, khó chiều.
Mẹ chồng bắt tôi phục vụ vợ cũ của chồng. Ảnh minh họa.
Dù không làm ra tiền, không có lương hưu nhưng lúc nào mẹ chồng cũng muốn mình là chủ, toàn quyền quyết định mọi việc trong nhà. Bà yêu cầu tôi phải đưa toàn bộ tiền lương để bà quản lý chuyện chi tiêu trong gia đình, lo chợ búa hàng ngày. Tôi muốn làm gì, mua sắm gì thì báo cáo với bà. Bà đồng ý mới được làm, không thì thôi.
Trước yêu cầu vô lý của mẹ chồng, tôi thẳng thắn nêu quan điểm không đồng tình nên bị mẹ chồng ghét ra mặt. Từ đó, dù tôi có cố gắng làm tròn bổn phận dâu con trong nhà nhưng dường như vẫn không khiến bà hài lòng. Bà nói xấu tôi khắp mọi nơi, cả trước mặt lẫn sau lưng.
Lúc nào mẹ chồng cũng chê tôi vụng về, không đảm đang khéo léo như người này, người nọ. Tôi nấu cơm bình thường nhưng bữa thì bà chê cơm nát, bữa lại chê rau xào mặn. Nói chung không một ngày nào, mẹ chồng không bới móc lỗi lầm của tôi ra để chì chiết. Hình như phải mắng tôi, mẹ chồng mới vừa lòng.
Và bài ca mà tôi nghe nhiều nhất là mẹ chồng luôn kể lể, so sánh ngày xưa, khi bằng tuổi tôi, bà đã đẻ 2 đứa con, vừa chăm con vừa phụng dưỡng bố mẹ chồng lại vừa đảm đương hàng mẫu ruộng rồi đủ thứ việc khác. Còn tôi trong mắt mẹ chồng là một đứa con dâu không được tích sự gì, một gái ế may mắn được con trai bà rước giúp.
Thậm chí, nhiều lúc mẹ chồng nàng dâu mâu thuẫn, bà luôn đem con dâu cũ ra so sánh với tôi với vẻ tiếc nuối. “Ngày xưa, một tay cái Lan nó lo chu toàn mọi việc đâu ra đấy, tôi không phải động tay gì đến. Từ ngày chị về làm dâu, nhà cửa cứ rối tung rối mù lên. Nếu không vì thằng Thành chơi bời, vợ nó bỏ đi thì tôi cũng đâu có mất một đứa con dâu tốt và rước về một đứa không ra gì như bây giờ”.
Dù đã cố nhẫn nhịn không cãi nhau với mẹ chồng nhưng suốt ngày bị bà so sánh với người cũ của chồng khiến tôi rất bực bội. Tôi vốn dĩ không biết vợ cũ của chồng cũng không có ác cảm gì cả nhưng trước mặt tôi, mẹ chồng liên tục thể hiện sự tiếc nuối với con dâu cũ như để dằn mặt tôi nên thành ra tôi lại không thích người đàn bà ấy. Tuy nhiên, cuộc đời trớ trêu, thường không thích cái gì thì nó lại hay xảy đến.
Vài ngày trước, vợ cũ của chồng tôi đưa con gái về chơi với bà nội và bố ít hôm dịp nghỉ hè. Lúc chị ta đến, mẹ chồng bắt tôi bụng bầu vượt mặt nhưng phải ra vườn bắt gà rồi đi chợ mua thêm đồ ăn để làm mâm cơm thịnh soạn tiếp đón như một vị khách quý đến chơi nhà.
Không những thế, khi nói chuyện với con dâu cũ, mẹ chồng tôi đon đả, niềm nở vô cùng, khác hẳn với thái độ cau có khó chịu với tôi hàng ngày. Dĩ nhiên, thấy mẹ chồng như thế, tôi ấm ức vô cùng.
Dù gì, tôi mới là con dâu hiện tại của bà nhưng lại bị bà đối xử không bằng một người ngoài, đó là điều khiến tôi cảm thấy không được tôn trọng, không còn động lực để tiếp tục cố gắng.
Tôi không biết mình đã sai ở đâu hay ngay từ đầu, khi tôi cãi lời bố mẹ để bước vào cuộc hôn nhân này đã là một sai lầm của cuộc đời tôi. Giờ tôi cũng sắp đến ngày sinh nở, tôi không muốn nghĩ quá nhiều nhưng mọi thứ cứ ập đến khiến tôi vô cùng bế tắc.
Tôi nên làm thế nào bây giờ. Đợi sinh con xong sẽ ly hôn hay sẽ chuyển ra ở riêng, hy vọng chồng thay đổi và thoát khỏi bà mẹ chồng cay nghiệt này. Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Theo Gia đình và xã hội