Mẹ thấy phản ứng của tôi thì tỏ vẻ khó xử, cất 5 chỉ vàng vào túi áo. Mẹ từ từ kể một câu chuyện khiến tôi bất ngờ vô cùng.
Chị họ của tôi lấy chồng vào 4 năm trước. Mẹ tôi âm thầm tặng chị 15 cây vàng. Lúc đó tôi không hề biết, nghe chị khoe tôi mới thấy bất ngờ. Nhưng tôi không có ý kiến gì, mẹ muốn cho họ hàng bao nhiêu thì đó là mong muốn của mẹ.
Trước ngày tổ chức đám cưới, tôi còn nghĩ chắc mẹ sẽ cho vợ chồng tôi nhiều vàng để dành. Vì mẹ tặng chị họ những 15 cây vàng, chẳng lẽ với con gái ruột bà lại tặng ít đi sao? Chồng sắp cưới của tôi nghe thế cũng rất mong chờ. Chúng tôi cùng nhau vẽ ra những kế hoạch sẽ thực hiện sau khi trở thành vợ chồng.
Nhưng tôi chẳng ngờ được, ngày tôi cưới, mẹ tôi trao cho con gái 5 chỉ vàng làm của hồi môn. Tôi tức giận muốn khóc hỏi mẹ: “Mẹ ơi con mới là con gái ruột của mẹ, vậy mà mẹ cho con vàng cưới còn không bằng một nửa của chị họ. Mẹ không sợ tụi con buồn sao?”.
Trước khi mẹ tôi lấy bố tôi, bà có sinh một bé gái rồi gửi cho người chị ruột không chồng nuôi giúp. Những năm sau này, mẹ âm thầm gửi tiền cho chị ruột để nuôi cô con gái đó. Ngày chị họ cưới, mẹ muốn dùng 15 cây vàng để bù đắp cho chị thiếu hụt tình cảm gia đình từ nhỏ.
Mẹ tôi nghẹn ngào nói trong nước mắt, bà mong tôi hãy hiểu cho nỗi khổ của bà. Thấy mẹ mình khóc đau khổ, tôi đương nhiên không thể oán trách bà nữa. Tôi và mẹ cứ ôm nhau khóc sụt sịt ngay trong ngày cưới của tôi.
Nhưng chồng tôi thì rất tức giận, anh nói rằng mẹ tôi không nể mặt anh và gia đình. Tôi đành năn nỉ chồng hãy thông cảm vì mẹ tôi cũng có nỗi khổ riêng. Thấy con rể hăm he hủy đám cưới, mẹ tôi nói sẽ cố gắng kiếm tiền mua vàng để gửi lại hai vợ chồng tôi.
Tôi thấy mình sai quá khi nói với chồng về số vàng mẹ đã cho chị họ. Nếu tôi im lặng thì bây giờ cũng không phải lâm vào tình cảnh khó xử thế này.
Giờ tôi phải làm sao đây?